Khi đứa nhỏ được sinh ra là con gái, Triệu thị ôm mộng mong chờ cháu trai đích tôn suốt gần một năm bỗng chốc tan biến. Trong lòng bà vừa thất vọng vừa bực dọc, bất mãn với A Oanh, liền trút giận sang cả Tuy Tuy. Từ khi Tuy Tuy chào đời, Triệu thị chưa từng đến thăm dù chỉ một lần.
Duyện Quốc đại trưởng công chúa lại chẳng bận tâm đến những chuyện này. Đại phòng và nhị phòng đều không phải con ruột của bà, nên bà đối xử công bằng với cả hai. Có lẽ vì tuổi đã cao, bà thích sự náo nhiệt, nên mấy đứa trẻ trong nhà đều rất quý mến bà. Mỗi dịp lễ tết, bà luôn là người hào phóng ban phong hồng bao lớn nhất, đặc biệt là với Tụng ca nhi. Mỗi khi bị đại ca và Triệu thị làm cho tủi thân, Tụng ca nhi thường chạy đến tìm tổ mẫu để khóc lóc kể lể.
A Oanh không ngờ Duyện Quốc đại trưởng công chúa lại đích thân đến thăm mình, một người thuộc hàng tôn quý. Nàng chống tay vào mép sập định ngồi dậy, nhưng Tam phu nhân Lục thị, người đi theo công chúa, vội bước tới đỡ nàng, nhẹ nhàng nói: “Di nương không cần động, chúng ta chỉ đến thăm Nhị tiểu thư thôi.”
A Oanh mặt hơi ửng đỏ, bởi nàng hiện tại quả thật không tiện cử động. Nàng lén nhìn Bùi Nguyên Tự cầu cứu, hắn khẽ gật đầu trấn an, nàng mới yên tâm.
Duyện Quốc đại trưởng công chúa nhận Tuy Tuy từ tay bà vú. Tuy Tuy vừa ăn no, khóe miệng còn vương một bong bóng sữa nhỏ. Đôi mắt phượng to tròn không chớp nhìn gương mặt hiền từ của tằng tổ mẫu. Công chúa giơ trống bỏi lắc nhẹ, bong bóng sữa vỡ tan, tiểu cô nương liền theo nhịp trống cười khanh khách, chẳng chút e dè.
Công chúa bị chọc cười, điểm nhẹ lên khuôn mặt xinh xắn của Tuy Tuy, nói: “Túc Chi, tiểu cô nương này thật giống con khi còn bé. Con xem, cái mũi, đôi mắt này…”
A Oanh đứng sau lưng Bùi Nguyên Tự, không thấy được biểu cảm trên mặt hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play