A Oanh trong cơn mơ màng cảm thấy mình được một nam nhân ôm vào lòng, rồi được đưa lên một cỗ xe ngựa. Xe ngựa xóc nảy, nàng lạnh đến run rẩy, chỉ muốn khóc. Nước mắt ủy khuất chảy dài, nàng vùi mặt sâu vào lòng ngực nam nhân, miệng không ngừng gọi mẫu thân.
Nàng nhớ mẫu thân, thực sự rất nhớ. Từ nhỏ đã không còn mẫu thân, mỗi khi đau lòng ủy khuất, nàng chỉ có thể tưởng tượng một người mẹ ôn nhu mỹ lệ vẫn còn sống, ôm nàng vào lòng, nhẹ giọng dỗ dành. Sau đó, “mẫu thân” trong mộng dịu dàng lau đi nước mắt cho nàng, khẽ an ủi. Dần dần, nàng bình tĩnh lại, thân thể không còn lạnh nữa. Nàng lẩm bẩm vài câu nũng nịu, rồi an tâm chìm vào giấc ngủ sâu trong vòng tay ấm áp ấy.
Bùi Nguyên Tự ôm A Oanh trở về Cẩm Hương Viện. Triệu thị nghe tin hắn trở về sớm như vậy thì lấy làm lạ, liền sai người đi dò hỏi xem hôm nay ở Khánh Quốc Công phủ đã xảy ra chuyện gì. Triệu thị vốn không ưa Thẩm Minh Thục, đứa con dâu này, nên chẳng muốn qua lại với Thẩm gia. Hôm nay, bà lấy cớ bệnh tật để từ chối đến đó.
Nha hoàn trở về, thần sắc kỳ lạ, khẽ thì thầm vài câu với Triệu thị. Nghe xong, Triệu thị không kìm được bật cười lớn. Con trai bà đích thân ôm tiểu hồ ly tinh kia về, chẳng phải là tát vào mặt Thẩm Minh Thục hay sao? Triệu thị càng nghĩ càng hứng thú, còn có chút vui sướng khi thấy người khác gặp họa, liền sai nha hoàn tiếp tục dò la thêm tin tức.
---
Cẩm Hương Viện
A Oanh sau khi uống thuốc đã tỉnh lại một lần, nhưng hơi thở nàng yếu ớt, chỉ có thể nằm trên sập, thở hổn hển mà nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play