A Oanh cuối cùng vẫn chỉ là một tiểu cô nương, khi uất ức trào dâng, nàng chẳng màng đến điều gì, nước mắt tuôn rơi như hồng thủy vỡ đê, ào ạt trào ra. Người không biết còn tưởng rằng Bùi Nguyên Tự đã làm gì đó tàn nhẫn, khiến nàng đau lòng đến vậy.
Bùi Nguyên Tự nhìn cảnh này, trong lòng không khỏi đau đầu.
A Oanh được sự cho phép của Quyết Minh mới bước vào phòng hắn. Trước đó, nàng chẳng hề hay biết sẽ có người ngoài tiến vào. Nàng hao tâm tổn trí chuẩn bị, tỉ mỉ làm một bàn thức ăn để lấy lòng hắn, nhưng vì tài nghệ nấu nướng quá xuất sắc mà bị hắn hiểu lầm. Hắn không phân rõ trắng đen, cứ thế trách mắng nàng, quả thật là hắn suy nghĩ chưa chu toàn. Nếu nói về việc khích lệ tinh thần quân sĩ trong doanh trại hay trấn an bá tánh, Bùi Nguyên Tự tự tin mình làm rất tốt, nhưng an ủi một tiểu cô nương đang khóc đến run rẩy trước mặt, hắn thật sự không biết phải làm sao.
A Oanh che mặt, vừa nức nở vừa để nước mắt rơi, như thể nếu không ai an ủi, nàng sẽ khóc mãi không ngừng. Bùi Nguyên Tự do dự hồi lâu, cuối cùng đặt tay lên vai nàng, khẽ thở dài: “Đừng khóc nữa.”

Dưới màn đêm tĩnh lặng, không khí mơ hồ mang theo vài phần khô nóng và ẩm ướt. Những giọt sương sớm đọng trên hoa cỏ trở nên dính nhớp, long lanh như ngọc, khó rời khó phân.
Ngoài cửa sổ, tiếng kêu sụt sùi vang lên, lúc ngắt quãng, lúc liên tục, tựa như những tiếng nức nở bị kìm nén hòa cùng dòng nước róc rách yếu ớt, kéo dài không dứt. Gió xuân thổi từng đợt, trên đầu cành, một đóa hoa hải đường kiều diễm thanh lệ khẽ đung đưa, nụ hoa còn e ấp, như đang ngượng ngùng chờ ai đến nâng cành hái lấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play