Nếu Bùi Nguyên Tự muốn xử phạt Thẩm Minh Thục cùng Triệu thị, tất nhiên không thể theo ước định trước đó mà đến Cẩm Hương Viện. Bởi vậy, đã mấy ngày trôi qua, A Oanh vẫn chưa từng gặp lại hắn.
Hiện tại, Vệ Quốc Công phủ do Duyện Quốc đại trưởng công chúa nắm quyền quản lý nội trạch. Trong phủ, hạ nhân đều kính nể uy nghiêm của Đại trưởng công chúa và Bùi Nguyên Tự, nên không ai dám tùy tiện bàn tán về chuyện của chủ nhân. Vì thế, thời gian này, Vệ Quốc Công phủ xem như bình lặng.
A Oanh vẫn thường đến Tử Viên hái hoa như trước. Những cánh hoa có thể ăn được, nàng rửa sạch rồi chế thành các món điểm tâm hoặc thức ăn. Những loại thảo dược thơm, nàng mang về phơi khô, làm thành hương hoàn hoặc hoa lộ. Ban đầu, Tùng Lam còn hứng thú theo nàng, nhưng sau khi thấy nàng ngày nào cũng chỉ làm những việc mà nó cho là nhàm chán, lại bị A Oanh sai khiến xoa cái này, hái cái kia, Tùng Lam dần phát lười, viện cớ không đi theo nữa.
Sau năm, sáu ngày liên tiếp “ôm cây đợi thỏ”, hôm ấy, A Oanh đang ngồi trong đình hái thảo dược, bỗng nghe từ xa vọng đến tiếng cười giòn tan, vui vẻ của một thiếu niên. Tiếng cười ấy từ xa đến gần, thoáng chốc đã đến trước mặt A Oanh. Đằng sau thiếu niên là đám nha hoàn, gã sai vặt, dù cố ngăn cũng không kịp.
Tụng ca nhi không chút khách sáo, vươn tay lấy một miếng điểm tâm trên bàn đá, nhét vào miệng, vừa nhai vừa hồ hởi chào A Oanh: “Đã lâu không gặp, A Oanh, sao ngươi lại ở đây?”
A Oanh mỉm cười đáp: “Ta đang hái thảo dược, định mang về làm hương hoàn để xông hương.”
“Ngươi còn biết làm hương hoàn sao?” Tụng ca nhi kinh ngạc thốt lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play