Quách Duẫn bày ra vẻ mặt vô tội, kinh ngạc nói: “Vệ Quốc Công, Kiếm Châu thành quả thực đang bị vây, chuyện này ngài lại không biết sao? Vừa rồi ngài cắt lời phó tướng của ta, ta còn tưởng ngài đã sớm hay tin…”
“Ngươi cố ý làm vậy!” Bùi Nguyên Tự đôi mắt đỏ ngầu, hốc mắt như muốn nứt ra, nắm chặt cổ áo Quách Duẫn, một tay nhấc bổng hắn lên.
Quách Duẫn kinh hãi thất sắc.
Dù sao Quách Duẫn cũng là một lão tướng, phụ thân Quách Ninh từng là tâm phúc của tiên đế Thái Xương Đế, cô cô là Quách Quý phi được sủng ái nhất thời bấy giờ. Ngay cả Thành Gia Đế hiện nay gặp Quách Thái phi cũng phải cung kính ba phần. Quách Duẫn thân hình cao lớn, cường tráng, vậy mà Bùi Nguyên Tự lại dám bất kính, ngay trước mặt chúng tướng sĩ túm cổ áo hắn, nhấc bổng lên khỏi mặt đất!
Trong lòng Quách Duẫn chỉ hoảng loạn trong thoáng chốc, sau đó giận dữ quát: “Bùi Túc Chi, ngươi điên rồi! Ta là trưởng bối của ngươi! Mau buông tay!”
“Là thật!”
Phùng Duy vội vàng lên tiếng, lấy từ trong tay áo một phong thư đưa cho Bùi Nguyên Tự: “Đây là thư cầu viện từ Kiếm Châu thành gửi đến ba tháng trước. Mười ngày trước, ta vô tình tìm thấy trong đáy hòm thư tại đệ vận sở. Hai tháng trôi qua, chắc chắn đây không phải lần đầu Kiếm Châu cầu cứu chúng ta!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT