A Oanh càng ngày càng cảm thấy Bùi Nguyên Tự cố ý đối đầu với nàng. Nàng không thích mùi rượu, vậy mà hắn lại cố tình mỗi ngày uống đến say khướt rồi mò vào phòng nàng. Nàng ghét bị đánh thức khi đang ngủ, thế nhưng hắn lại cố ý chọn đúng lúc nàng vừa chợp mắt để len lén chui vào chăn, làm nàng giật mình tỉnh giấc. Nàng không chịu nổi bộ dạng râu ria xồm xoàm của hắn cọ vào người, vậy mà hắn cứ để râu hơn mười ngày không cạo, cố ý trêu chọc nàng.
A Oanh nhận ra mình ngày càng chán ghét Bùi Nguyên Tự. Chỉ cần liếc nhìn hắn một cái, nàng đã cảm thấy tức giận bừng bừng. Hai phu thê giờ đây chẳng khác nào chó với mèo, chỉ nhìn nhau là đã thấy ngứa mắt.
Nàng bảo Tử Tô khóa cửa phòng vào ban đêm, dặn dò bất luận ai cũng không được để hắn vào. Vậy mà Bùi Nguyên Tự chẳng nói chẳng rằng, dùng đao chém nát ổ khóa cửa phòng. Đêm đó, trong cơn tức giận, khi hắn lao tới, nàng hung hăng cào vài vết lên mặt hắn.
Sáng hôm sau, Bùi Nguyên Tự mặt không biểu cảm, mang theo hai vết cào mới toanh trên mặt đi thượng triều. Các quan viên xung quanh nhìn thấy, thì thầm bàn tán sau lưng hắn hồi lâu.
---
Tại Đông Cung, sau khi xử lý xong chính vụ, Thái tử nhìn chằm chằm vào vết cào trên mặt Bùi Nguyên Tự một lúc lâu, cuối cùng không nhịn được mà hỏi: “Thái phó, vết trên mặt ngươi là do ai to gan lớn mật cào vậy?”
Bùi Nguyên Tự nghiêng mặt đi, đáp: “Cưỡi ngựa không cẩn thận, bị cành cây quệt phải.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT