A Oanh quỳ dưới đất, nước mắt lăn dài, vừa khóc vừa nức nở kể lể nỗi uất ức. Thẩm Minh Thục hung hăng chọc vào trán nàng, mắng: “Muội muốn đi tìm Trần Dụ sao? Muội đúng là đồ ngốc nghếch! Muội quên rồi à, Trần Dụ đã không cần muội nữa!”
Trong phòng chỉ có hai người, Thẩm Minh Thục và A Oanh. Nếu không, A Oanh nào dám để lộ bộ dạng làm bại hoại danh tiết thế này. Nhưng để tạm thời xoa dịu mối băn khoăn của Thẩm Minh Thục, nàng đành giả vờ vẫn còn tình thâm ý trọng với Trần Dụ.
A Oanh ôm lấy chân Thẩm Minh Thục, nghẹn ngào nói: “Tỷ tỷ, Trần lang chắc chắn có nỗi khổ tâm nên mới từ hôn. Trước đây chàng yêu thương muội như vậy, sao có thể nói không cần muội là không cần nữa chứ… Tỷ tỷ, muội thật sự không thể tiếp tục ở lại Vệ Quốc Công phủ nữa. Muội muốn đi tìm Trần lang, dù chàng không cần muội, muội cũng phải hỏi cho ra lẽ!”
Thẩm Minh Thục bị nàng làm cho phiền lòng.
Tùng Lam hốt hoảng chạy đến báo rằng A Oanh đã thu dọn hành lý định bỏ trốn. Ban đầu, Thẩm Minh Thục còn không tin, nhưng sau khi tìm khắp nơi không thấy, cuối cùng phát hiện ra nha đầu chết tiệt này đã lén thay y phục của Tùng Lam. Trong bọc của nàng có cả y phục lẫn ngân lượng. Vừa nhìn thấy Thẩm Minh Thục, A Oanh lập tức quỳ xuống khóc lóc, cầu xin được đi tìm Trần Dụ, nói rằng nàng hối hận vì đã đồng ý ở lại Bùi gia.
Chu mụ mụ tìm được A Oanh ở phía sau lâm uyển của Quy Nhân Viện. Thẩm Minh Thục sợ đến toát mồ hôi lạnh. Nha đầu chết tiệt này ngày thường ở Cẩm Hương Viện, đại môn không ra, nhị môn không bước, làm sao biết được vị trí cụ thể của Quy Nhân Viện? Nếu bị đám hạ nhân của Đại gia phát hiện, nàng không tránh khỏi phải tốn công tốn sức giải thích.
Chẳng lẽ nàng có thể nói rằng mình vừa đe dọa vừa dụ dỗ thứ muội vào phủ sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play