Tôi cẩn thận kiểm tra lại hàng rào chắn một lần nữa, đúng là bị đâm vỡ từ vách núi hướng vào trong đường.
Giữa lúc bàng hoàng, tôi nhìn về phía cây hòe già bên cạnh, nói: “Không thể chờ đợi thêm được nữa, không phá hủy cái cây này thì sau này sẽ còn có cô gái khác vì nó mà mất mạng.”
Một câu nói thức tỉnh Chung Khiếu Thiên, chẳng phải bạn gái cậu ta, Sở Tình Vũ, đã mất mạng vì chuyện này sao? Vừa nghĩ tới đây, cậu ta gầm lên một tiếng rồi quay đầu bỏ chạy, đêm hôm khuya khoắt không biết muốn chạy đi đâu.
Tôi hét với theo: "Khiếu Thiên, cậu định đi đâu đấy?"
Nhưng cậu ta chẳng buồn quay đầu lại, cứ thế cúi đầu cắm cổ mà chạy.
Để mọi chuyện kết thúc dứt điểm, tôi không còn cách nào khác ngoài đến tìm thần nhân Thiên nhãn Ung Danh Bễ để nói chuyện cho ra lẽ. Lần này nhất định không để hắn đuổi tôi đi nữa, có đuổi thì tôi cũng mặt dày ở lì lại luôn.
Tôi giao cô gái lại cho Dư Bân, bảo họ đứng tránh xa cây hòe ra, rồi quay đầu đi về phía đạo quán, quyết làm cho rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT