Tôi bước tới, vỗ vai Vu Phong Ngân rồi hỏi: "Này, anh không sao chứ? Sao lại khóc rồi?"
Anh ta đưa tay quệt nước mắt ở khóe mi, nói: "Không có, ai đâu mà khóc, tui đây là đàn ông thứ thiệt đó nha, không biết khóc là gì."
Tôi xém tí thì nổi da gà. Nói câu này mà cũng gọi là "đàn ông thứ thiệt" thì trên đời còn ai không phải đàn ông nữa? Đúng lúc anh ta lau nước mắt, tôi vô tình thấy móng tay của anh có vẻ hơi dài, lại còn ngả đen nữa.
"Tay anh bị nấm móng à?"
Vu Phong Ngân lập tức giấu tay ra sau lưng, nói: "Đáng ghét, hổng thèm nói chuyện với cậu nữa." Rồi uốn éo bỏ đi.
Haiz, kiểu người như vậy tôi đúng là lần đầu gặp. Tôi cũng không hiểu nổi tâm lý của mấy người thuộc "cộng đồng" đâu, dù có thế nào thì tôi cũng không yêu đàn ông được.
Tối hôm đó, trời bắt đầu lất phất mưa, bầu trời tối mù, không thấy bóng trăng đâu cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play