Tôi vội đứng chắn trước mặt Trần Tử Minh, ngăn không cho Trần Điêu ra tay với thằng bé. Tuy chưa rõ vì sao hắn lại căm ghét một đứa con nít đến vậy, nhưng tôi dám chắc giữa hai người họ nhất định đã xảy ra chuyện gì đó mờ ám, không tiện nói ra.
Nghĩ kỹ thì, căn bệnh không nói chuyện của Tử Minh và con mắt mọc giữa ngực của Trần Điêu chỉ mới xuất hiện gần đây lại còn xêm xêm thời điểm với nhau. Cả hai đều trùng khớp đến quái lạ.
Thoạt nhìn thì hai việc này chẳng liên quan gì với nhau, người lớn với con nít, chẳng hề quen biết, vậy mà tôi lại cứ cảm thấy trong chuyện này có gì đó không ổn. Càng không ăn nhập, tôi lại càng ngửi thấy mùi mờ ám.
Giờ tôi đâu còn đối mặt với mấy chuyện bình thường nữa—đây là ma quỷ, không thể dùng logic thông thường để suy luận, nên chuyện gì cũng phải suy tính kĩ càng.
Tôi xem lại con mắt quỷ quái trên ngực hắn, nhưng cũng chẳng moi thêm được gì.
Còn nước thì phải tát, đành phải quay lại căn nhà đó xem có gì bất thường nữa không. Nhưng vừa nghĩ đến cái mùi hôi thối trong đó tôi đã thấy buồn nôn rồi, mà giờ cũng không còn cách nào khác, vẫn phải cắn răng bước vào thôi, chứ với đống manh mối hiện có thì chẳng suy ra được gì hết.
Tôi nhờ ông Trần trông chừng Tử Minh, rồi cùng Dư Bân dùng khăn ướt bịt mũi tiến vào nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT