Một khi con người đã hoảng loạn, thì hành động sẽ trở nên mất kiểm soát. Tiểu Cương chính là do quá hoảng quá sợ, nên mới hành xử rối loạn, cuối cùng thiệt mạng. Nhưng chuyện này cũng chẳng thể tránh khỏi sự sắp đặt của Cốc Tiên. Một người bình thường mà tận mắt thấy cảnh tượng như thế, đúng là đủ để hồn bay phách tán.
Tôi cũng bắt đầu hoảng thật rồi. Nói thật thì khi sinh mạng của mình bị đe dọa, thử hỏi ai còn giữ nổi vẻ bình tĩnh? Bảo là dù núi Thái Sơn có sập trước mặt cũng không biến sắc thì tôi chưa từng gặp được mấy ai như vậy.
Vì lo quá nên tôi hành động có phần thiếu suy nghĩ. Chỉ muốn xử lý cho xong chuyện với Cốc Tiên, không muốn chết uổng mạng, tôi bất ngờ hét to vào mặt một anh cảnh sát:
“Chuẩn bị cho tôi tam sinh ngay! Nhanh, nhanh lên!!”
Tam sinh, hay còn gọi là “Thái lao”, là lễ vật cúng tế trong các nghi thức lâu đời. Chia làm đại tam sinh (trâu, bò, dê) và tiểu tam sinh (gà, vịt, cá). Mà dù lớn hay nhỏ, mang tam sinh ra cúng cũng đã là một lễ cực kỳ trịnh trọng rồi.
Anh cảnh sát kia bị tôi quát làm ngớ người, nhưng Dư Bân liếc mắt một cái, thế là anh ta lật đật đi lo. Cũng phải thôi, Dư Bân quen biết sếp lớn của bọn họ, ai dám không nể mặt?
Tôi cũng không kịp giữ thể diện nữa, kéo thêm một anh cảnh sát khác lại, bảo anh ta đi mua một mớ tiền vàng mã—mua càng nhiều càng tốt. Anh ta cũng chạy đi như bay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT