Cuối cùng, vì để có được Mạnh Khiết, cậu đã mất hết lý trí mà bắt cóc cô, chuẩn bị đưa cô ra nước ngoài để bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng cuối cùng, Mạnh Khiết được Quý Diễn Chi cứu thoát.

Cũng bởi vì chuyện này, Mạnh Khiết hoàn toàn thất vọng về Mạnh Yến Thư, Mạnh gia cũng quyết định cắt đứt quan hệ với cậu.

Kết cục của Mạnh Yến Thư là, sau khi bị đuổi khỏi nhà họ Mạnh, cậu lái xe rời đi, nhưng tại ngã tư lại đâm phải một chiếc xe tải mất lái và tử vong ngay tại chỗ.

Dù sao cũng là truyện cẩu huyết, sau khi Mạnh Yến Thư chết, nam chính bắt đầu hành trình theo đuổi vợ kéo dài tận một trăm chương.

Ở cái kết của thế giới nhỏ này, nam chính và nữ chính cuối cùng cũng hạnh phúc viên mãn bên nhau.

Ở một nơi khác, Mạnh Khiết vừa kéo vali vừa hỏi Quý Diễn Chi bên cạnh: "A Diễn, lần này cậu về nước có thể ở lại bao lâu?"

"Vẫn còn chưa rõ, dù sao chi nhánh công ty mới bắt đầu hoạt động, công việc khá nhiều. Nếu suôn sẻ thì có thể ở lại đến sau Tết rồi quay về M quốc. Nhưng sau này có lẽ tôi sẽ đi đi về về thường xuyên."

Mạnh Khiết khẽ cười: "Cũng đúng, gây dựng lại sự nghiệp ở trong nước, sao có thể không bận rộn được chứ! Có gì cần giúp đỡ thì cứ nói với tôi."

"Yên tâm, nếu thực sự cần, tôi sẽ không khách sáo đâu."

Quý Diễn Chi theo gia đình di cư sang M quốc từ khi ba tuổi, lớn lên ở M quốc, sự nghiệp của Quý gia cũng chủ yếu đặt ở đó.

Lần này mở chi nhánh ở trong nước chủ yếu là vì nhu cầu thị trường trong nước ngày càng lớn. Có tiền thì ai lại không muốn kiếm chứ? Anh chắc chắn sẽ không bỏ qua miếng bánh béo bở này.

"Cậu có người tới đón không? Nếu không thì đi cùng xe với tôi đi? Em trai tôi đang chờ ở T2 rồi."

"Chưa gọi tài xế, tôi định bắt taxi về."

Dù trong nước có nhiều bất động sản, nhưng Quý Diễn Chi vẫn thường chỉ về nước vào dịp Tết hoặc thăm người thân vài ngày.

"Thế thì khỏi cần phiền phức, lát nữa để Yến Thư đưa cậu về đi."

Quý Diễn Chi nở nụ cười ôn hòa, ngón tay thon dài khẽ đẩy gọng kính vàng trên sống mũi, cũng không khách sáo với Mạnh Khiết, giọng nói trầm ổn:

"Được, vậy làm phiền cậu rồi."

"Chúng ta là bạn mà, khách sáo gì chứ…"

Khi Mạnh Khiết và Quý Diễn Chi đi đến chỗ xe của Lâm Yến Thư đậu, cậu đã ngừng trò chuyện với hệ thống nhàm chán kia từ lâu.

Lúc này, cậu đang tựa vào cửa xe hút thuốc.

Quý Diễn Chi lập tức nhìn thấy Lâm Yến Thư, không còn cách nào khác, bởi vì trong mắt anh, Lâm Yến Thư thực sự quá nổi bật.

Dáng người cao gầy dựa vào cửa xe, bộ quần áo đen dường như hòa làm một với chiếc xe. Cậu hơi cúi đầu, hàng mi dài rậm đổ bóng xuống mí mắt, làn da trắng nõn tôn lên đôi môi hồng.

Đốm lửa từ điếu thuốc lập lòe nơi đầu ngón tay, sương khói mơ hồ bay lên, che phủ đi gương mặt của cậu, vừa có chút cô đơn vừa có chút u buồn, tạo nên một vẻ đẹp kỳ dị.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play