“Không cần.” Thư Miến từ chối không chút do dự. Hắn đổi đũa sang tay trái, động tác vụng về gắp một đũa cơm.
Nắm cơm theo tay hắn run rẩy nâng lên đến ngang cằm, rồi như dự đoán, lọt thỏm khỏi hai chiếc đũa tre trông chẳng mấy quen tay, kiên quyết rơi trở lại lòng bát.
“Ha ha ha!”
Thư Miến lập tức ngẩng đầu, giận dữ nhìn chằm chằm Mộ Dã đang mang vẻ mặt vô tội.
Mộ Dã trợn mắt vẫy tay lia lịa: “Không phải ta cười, thật đấy. Ngươi nhìn phía sau đi.”
Thư Miến xoay phắt người lại, bắt gặp ngay vẻ mặt đang co giật dữ dội vì nhịn cười đến mức méo mó của Chúc Tử Châu.
Chúc Tử Châu bị ánh nhìn căm hận của hắn chạm trúng, lại càng nhịn không nổi, suýt nữa cười phì ra tại chỗ.
Hắn cố sống cố chết bịt miệng, toàn bộ cơ mặt gồng lên, chỉ sợ lỡ cười ra tiếng thì hai tộc nhân – yêu tu và tiên môn – lại kết thù thêm một trận.
Vất vả lắm mới điều hòa được hơi thở, Chúc Tử Châu nghiêm mặt, tỏ vẻ hết sức đứng đắn: “Sư muội thật là, tay sư đệ còn đang bị thương mà ngươi cũng dẫn hắn đi ăn cơm. Sao không đưa tới Phùng Xuân Đường trị thương trước đã?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play