Sau khi đặt Mộ Dã xuống giường, hai chân Thư Miến mềm nhũn, suýt nữa liền quỳ sụp tại chỗ. Hắn chống tay lên mép giường, thở hổn hển từng hơi, mấy tầng y phục trên người đều bị mồ hôi thấm ướt đến dính sát vào thân.
Quả nhiên, dự liệu của Mộ Dã không sai đến cuối cùng, ngoại trừ Thư Miến ra, tất cả đều lần lượt ngã gục. Nhưng so với kế hoạch trong đầu nàng, kết cục lại khác biệt hoàn toàn: Thư Miến căn bản chẳng xử lý nổi cục diện rối ren này.
Đối mặt với đám người say mềm, ngã nghiêng tán loạn đầy sân, hắn chẳng còn cách nào khác ngoài việc ngồi xổm trong viện hóng gió cho tỉnh táo bớt.
Gửi truyền âm cầu viện? Một kẻ yêu tộc mới nhập môn như hắn, làm gì có được phù truyền âm của đệ tử nội môn.
Cưỡi kiếm từng người đưa về? Đến một thanh kiếm riêng hắn còn không có, lại còn mấy kẻ say như bùn đất, đứng không vững nổi, nói gì đến phi hành.
Trời mỗi lúc một tối, khí lạnh cũng dần dâng lên. Thư Miến dán lá phù hoả Tử Châu bóc ra khi nãy xuống đất, định gom chút cành khô lá rụng nhóm lửa sưởi ấm, ai ngờ trên đỉnh núi đá này đến cả một cọng cỏ cũng chẳng thấy đâu.
“…” Thư Miến bắt đầu nghiêm túc cân nhắc tính khả thi của việc chuồn đi mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT