“Nếu có thể mua thêm một ít, chia cho tướng quân Lữ bên kia thì tốt quá.”

Trước nay trong những chuyến hành quân, nhiều binh sĩ mắc bệnh vì không có nước sạch để dùng.

Ba năm trước, đại chiến với địch quốc cũng vì lý do đó mà Đại Tề thất bại.

Nếu lúc đó có loại này, e là kết cục đã khác.

Lý Hành quay sang nhìn Thẩm Hựu, ánh mắt mang theo ý dò hỏi.

“Được.”

Vừa nghe câu trả lời khẳng định, cả hai người đồng loạt thở phào, chỉ cần có thể mua là tốt rồi!

Dù sao thì chưởng quầy Thẩm chắc cũng cần thời gian để chuẩn bị hàng, trước mắt vẫn nên giải quyết chuyện hiện tại đã.

“Những thứ cô nương đặt, không thể trong một ngày là đưa đến được tận Vân Châu.”

Lý Hành nhìn đống thùng giấy chất đầy trong kho, trong lòng có chút ngại ngùng.

Chỉ mới trả trước năm mươi lượng hoàng kim, mà đã lấy đi bao nhiêu đồ quý giá thế này, bản thân hắn cũng thấy hơi khó mở miệng.

“Không biết có thể trả trước bằng vàng một phần, số còn lại chờ hàng tới sẽ giao tiếp không?”

Thẩm Hựu lại lắc đầu, đưa ra xấp giấy A4 đã sắp xếp các biện pháp phòng dịch rõ ràng:

“Tôi nói rồi, đợi sau khi kiểm soát được dịch bệnh hẵng thanh toán phần còn lại, không vội.”

Cô chừa lại 10 lượng vàng trong hệ thống làm khoản dự phòng, còn lại 40 lượng đem quy đổi, sau khi mua đủ các món cần thiết vẫn dư ra được một nửa.

Tính ra thì cô không thiệt.

Hơn nữa, bọn họ vẫn còn cần thêm đèn năng lượng mặt trời cầm tay và thuốc khử trùng, chắc chắn không lật lọng.

Lý Hành nhìn ánh mắt nghiêm túc của cô, trong lòng cũng thoáng một nụ cười chân thành.

Ở nơi mà mọi mối quan hệ đều là tính toán, mưu toan, thì lòng tin thuần túy thế này lại trở nên đặc biệt quý giá.

Bên cạnh, Trọng Tĩnh chăm chú nhìn chiếc đèn kia, nghe nói chỉ cần hấp thụ ánh nắng là buổi tối sẽ sáng rực.

Thật thần kỳ! Cái cửa tiệm này đúng là đầy bảo vật.

Cậu cũng muốn mua một cái mang về đặt trong thư phòng.

Còn hôm qua, điện hạ đem về một chiếc ly kỳ quái, gọi là... trà sữa? Nhìn có vẻ rất ngon lành.

“Chưởng quầy Thẩm, cái đèn đó... có thể bán cho ta một cái không? Giá bao nhiêu bạc vậy?”

Trọng Tĩnh thấp giọng hỏi, như sợ bị người khác nghe thấy, trong lòng thì đang âm thầm tính toán tiền lương của mình, không biết có đủ mua không.

Dù sao thì bút mực giấy nghiên tốt nhất cậu cũng có hai bộ, nhưng rõ ràng vẫn không thể sánh với điện hạ được.

Thẩm Hựu cười khẽ:

“Lần trước nghe nói tranh của tiên sinh Trọng rất đáng giá, hay là... dùng tranh đổi lấy một chiếc đèn, thấy sao?”

Thẩm Hựu nhìn lên bức tường trống trải hơi đơn điệu, cảm thấy cần phải có chút trang trí cho hoành tráng hơn.

Tranh cổ xưa đều dùng đá quý và khoáng vật thiên nhiên làm màu, bảo đảm giữ nguyên màu sắc hàng nghìn năm không phai.

“Thế thì quyết định vậy!” Trọng Tĩnh vui mừng khôn xiết.

Tranh của hắn cũng chỉ vài chục lượng bạc, một bức tranh đổi được cái đèn, quá hời rồi!

Hai người phấn khởi rời đi, Thẩm Hựu đóng cửa tiệm, ra ngoài mua một bát chè dừa mát lạnh về thưởng thức.

Mở game ra, cô bắt đầu tận hưởng cuộc sống đêm bình dị, không hoa mỹ.

---

Trong con hẻm nhỏ, Lý Hành sai người vận chuyển hàng hóa ra ngoài, đồng thời cử lực lượng tinh nhuệ hộ tống xuyên đêm rời thành, chuyển giao tận tay người phụ trách phòng chống dịch bệnh.

Ngay khi đến nơi dừng chân trong thành, hắn đã cầm theo phương pháp Thẩm Hựu cung cấp, cùng thuộc hạ bàn bạc xuyên đêm.

Nhiệm vụ là trong thời gian sớm nhất xây dựng nơi cách ly trong kinh thành, phong tỏa ổ dịch tại các trấn nguồn, đồng thời tìm kiếm nguồn nước sạch.

Ba người tình nguyện thử thuốc, sau khi uống nửa viên, kỳ lạ thay, tình trạng họ bắt đầu cải thiện rõ rệt.

“Nhanh! Báo với điện hạ! Thuốc hiệu nghiệm rồi!” tiếng reo hò phấn khích vang lên từ nơi cách ly.

Mang khẩu trang, tay cầm bình xịt khử trùng, Tiết Quan Vinh thu hồi ánh mắt, lòng cũng rạo rực hy vọng.

Nơi cách ly đang tuyển người, ai cũng biết việc này nguy hiểm, nhà ai khá giả thì chẳng ai muốn đến.

Hắn quyết định đánh liều một lần, chỉ có kiếm tiền mới đủ điều kiện tham gia kỳ thi.

Ban đầu hắn cũng làm những công việc bẩn thỉu, sau khi phát hiện hắn biết chữ mới được giao phụ việc cho người quản lý.

Mỗi ngày đều sống trong lo sợ, chỉ khi nhìn thấy đồ đạc vận chuyển tới, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, thêm phần tin tưởng vào sự sống còn.

Những thứ này rất có thể đều đến từ cửa hàng của tiên nhân!

Hắn vẫn nhớ lời dặn dò của tiên nhân, không hề nói với ai rằng mình đã từng may mắn gặp được vị đó.

Tin tức nhanh chóng lan đến Lý Hành, hắn liền truyền thư cho Lưu Chính, người trấn giữ Vân Châu.

Khi Thẩm Hựu nhận được khoản thanh toán cuối, đã là vài ngày kể từ giao dịch trước.

Theo lý thì phương tiện giao thông cổ đại không thể nhanh đến vậy, nhưng theo lời Lưu Chính, việc vận chuyển vật tư ra khỏi thành đã được sắp xếp từ trước.

Những món quý giá từ kinh thành không thể vận chuyển nhanh được, nên trước tiên lấy từ Liên Châu gần hơn một số món.

Sáng sớm đã thấy một thùng đầy đồ cổ.

Còn có một bình nước khắc bằng ngọc, vân đá tự nhiên và nét chạm khắc hòa quyện hoàn hảo.

Một chiếc hộp nhỏ chứa thỏi vàng, nhìn ước chừng khoảng năm trăm lượng.

“Đây là tiền đặt cọc cho thuốc viên lọc nước, chưởng quầy Thẩm cứ chuẩn bị theo khả năng.”

Ý là chuẩn bị được bao nhiêu thì chuẩn bị bấy nhiêu.

Thẩm Hựu gật đầu, giao lại những liều kháng sinh mua lẻ từng phần trước đó, đồng thời lấy từ quầy một vài chiếc đèn năng lượng mặt trời đặt mua online.

Cô để ý đến sự phân biệt trong xã hội phong kiến, giá bán cũng phải khác nhau.

Đèn dành cho Trọng Tĩnh có kiểu dáng thô hơn, chỉ là chiếc đèn lồng tre nhỏ xinh.

Còn cho Lý Hành là một đôi, nhìn đẹp mắt và tinh xảo hơn nhiều.

“Đèn này là do điện hạ dặn, khi xong việc sẽ đến lấy, đèn của ông Trọng cũng vậy, bảo đợi tranh xong rồi đến lấy, để đây cho an toàn.”

Lưu Chính nhìn đèn trên bàn với ánh mắt thèm thuồng.

Hắn cũng muốn một cái, nhưng không có tài năng hội họa như Trọng Tĩnh, giờ mới hối hận giá mà ngày xưa chịu khó học.

Thẩm Hựu hiểu ý hắn, giơ năm ngón tay ra,

“Năm mươi lượng bạc, coi như anh là khách đầu tiên, bán rẻ cho anh.”

Mỗi chiếc đèn năng lượng mặt trời loại đơn giản cô mua vài cái, mỗi cái hơn bốn mươi lượng bạc.

Lưu Chính gật đầu lia lịa, đặt thỏi bạc lên bàn, tươi cười nhận đèn, theo hướng dẫn của Thẩm Hựu biết cách bật tắt.

Rồi ôm chặt như báu vật, rời khỏi cửa hàng.

Thẩm Hựu đeo găng tay, bắt đầu kiểm kê cổ vật nhận được.

Đều là đồ tốt, đặc biệt là bình nước ngọc khắc, đặt dưới ánh đèn lấp lánh long lanh.

Cầm trên tay cũng rất thú vị.

May mà vàng có thể cất vào kho hệ thống thu ngân, nếu không thì kho chứa đồ không đủ chỗ rồi.

Một số món đồ giá vừa phải, lại không dễ để người ngoài nhận ra giá trị, Thẩm Hựu cất vào phòng riêng.

Chẳng hạn như hai chiếc hộp gỗ trước đó, ai ngờ mang đi xâu hạt lại đáng giá mấy nghìn bạc.

Phía bên bán viên lọc nước nói không vội, Thẩm Hựu định ngày mai đổi sang nhà cung cấp ở thành phố khác đặt thêm.

Hôm nay cô có việc phải ra ngoài ký hợp đồng mua nhà, rồi đi dự họp lớp.

Đến hai giờ chiều, Thẩm Hựu mang theo giấy tờ, kiểm tra lại khóa cửa và hệ thống camera an ninh rồi mới ra khỏi nhà.

Căn nhà này cô đã để ý từ trước, mấy ngày trước rảnh rỗi nên đến xem qua một lần.

Giá cả hợp lý, thiết kế nhà đẹp, quan trọng nhất là nhìn thấy gì thì nhận được y như vậy.

Cô lại đến tận nơi kiểm tra kỹ lưỡng hồ sơ bên bán, rồi mới bắt đầu trả giá, cuối cùng mua luôn bằng tiền mặt trọn gói hai trăm vạn.

Ở những thành phố lớn giá này không phải điều gì to tát, nhưng với Giang Thành thì cũng thuộc loại đắt đỏ.

Trước kia, đừng nói tiền mặt, chỉ riêng tiền đặt cọc thôi cô cũng nghĩ mình làm việc quần quật suốt đời cũng không thể tiết kiệm được, giờ thì không thiếu tiền như thế nữa.

Xong hết thủ tục, lấy hóa đơn, cũng vừa đúng lúc.

Cô cất hợp đồng vào túi, mở app định vị đi thẳng tới khách sạn nơi tổ chức họp mặt.

Khách sạn này thuộc hàng sang trọng, họp lớp quy định tự túc, đặt phòng riêng thì đã thu tiền rồi.

Thẩm Hựu vừa bước xuống xe thì gặp ngay Ngô Tranh Vân cùng bạn trai và một người bạn khác là Hồ Tú Ninh.

Ngô Tranh Vân ngạc nhiên kêu lên: “Thẩm Hựu, sao mày lại lái cái xe này? Lần trước gặp còn thấy mày quẹt thẻ mấy chục triệu mua đồ hiệu kìa!”

“Không được à?” Thẩm Hựu liếc mắt nhìn chiếc BMW của bạn trai cô ta rồi quay người bước vào thang máy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play