“Năm nay Ma Tôn vui lòng nhận Vọng Dạ Thành, vì thế, ta từ chối các khách khứa khác, chỉ chờ Tôn Thượng giá lâm. Càng gần đến cuối cùng càng không được qua loa.” 
Hoa Minh Trình cười cười, từ xa chỉ về một tòa tháp cao trong thành, 
“Năm nay lễ hội hoa đăng lấy ‘long diễn’ làm chủ đạo, cuối cùng đèn lồng rồng sẽ hội tụ trên hải đăng, phi thăng Cửu Trọng Thiên. Hải đăng vô cùng quan trọng, ta phải tự mình đi giám sát và kiểm tra lại một phen mới được.”
Mộ Sương đuổi theo bước chân hắn, vừa đi vừa nói: 
“Cha bố trí ổn thỏa trong thành rồi, cũng đừng quên phòng hộ ngoài thành.”
Hoa Minh Trình xua xua tay: “Không cần lo lắng, những cái này cha đều rõ trong lòng.”
Mộ Sương thấy hắn căn bản không để ý, đành phải nhắc nhở rõ ràng hơn: 
“Phía nam ngoài thành có một dãy núi, địa thế cao hơn Vọng Dạ Thành, có thể nhìn rõ tình hình cửa thành không sót một li. Nếu có người mai phục trên núi, khi Tôn Thượng vào thành mà bắn tên lén đả thương người, thì không tốt.”
Hoa Minh Trình lộ vẻ trầm ngâm, dường như đang hồi tưởng địa thế của dãy núi đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play