Mộ Sương dùng dây buộc tóc che mắt hắn, thắt một nút bên thái dương: "Ta không sợ ngươi nhìn lén, là ánh mắt ngươi thật quá đáng."
Trọng Chúc sững sờ, sau đó bật cười: "À, xin lỗi."
"... Không được cười." 
Một tiếng làu bàu xấu hổ từ phía trên bay tới. 
Trọng Chúc hít sâu, ngưng tiếng cười, nhưng khóe miệng cong lên sao cũng không ép xuống được.
Trong phòng yên tĩnh lại. Trọng Chúc nhích tai, nghe tiếng nước trà còn sót lại trên bàn dài từng giọt từng giọt rơi xuống. Từ lúc ban đầu chảy thành chuỗi, đến giờ, phải cách rất lâu mới rơi xuống một giọt.
Nếu không phải bên cạnh còn có hơi thở dồn nén của nàng, Trọng Chúc đều phải nghi ngờ nàng cố ý muốn bịt mắt hắn, rồi sau đó bỏ chạy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play