Mộ Sương như chim sợ cành cong, nhưng cũng không đành lòng thấy chết mà không cứu, hễ còn chút hơi thở.
Nàng chỉ cần gặp, liền nhét vào miệng họ một viên bảo mệnh đan dược.
Sau đó nàng kéo họ đến gần chỗ nào đó: dưới đài đá đổ nát, trong hố do rìu bổ ra, hoặc ẩn mình dưới xà nhà sập đổ, rồi lại tiếp tục kéo Tư Mặc chạy trốn.
Một tu sĩ Chu gia nằm trên mặt đất, thấy nàng cứu tên ma tu cùng hắn đánh đến lưỡng bại câu thương rồi giấu đi, liền coi nàng là người của ma đạo.
Vừa hộc máu vừa cố với lấy thanh kiếm gãy của mình, mắng: “Yêu ma tà đạo, mỗi người đều đáng giết……”
Mộ Sương bay lên một chân, đá văng kiếm của hắn, tức giận đến nỗi tu sĩ đó lập tức phun ra một ngụm máu tươi, ngã vật xuống đất, ý thức mơ hồ lẩm bẩm, “Yêu, yêu nữ……”
Mộ Sương xác nhận hắn không còn lực tấn công, lúc này mới đi qua, nhét vào miệng hắn một viên Hộ Tâm Đan, nhìn quanh trái phải, kéo hắn về phía một cái giếng bên góc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT