“Đế quốc thương nghiệp?”
Khóe miệng Thẩm Tinh Thước giật giật, ngữ khí dần dần dâng lên, đối diện với ánh mắt nhiệt huyết sôi sục của Thẩm Du, không khỏi cảm thán từ tận đáy lòng: “Anh cứ tưởng em muốn đi rửa bát.”
“Anh hai sao biết em từng nghĩ đến rửa bát?” Mắt Thẩm Du ngạc nhiên mở to, nhìn Thẩm Tinh Thước với ánh mắt đầy sùng bái.
Rửa bát là kinh nghiệm nhiều năm của cậu, trước kia còn nhỏ không thể đi dạy kèm, đây là việc duy nhất và thành thạo nhất của cậu.
“Không có gì, anh đoán mò thôi.” Thẩm Tinh Thước ngừng động tác gặm móng heo, lộ ra một biểu cảm còn khó coi hơn cả khóc.
Hắn không thể nào nói cho em trai biết, đó là một đêm trăng thanh gió mát nào đó, Thẩm Du lo lắng sốt ruột tự hỏi làm sao để dắt già dắt trẻ rửa bát làm giàu, cả nhà họ Thẩm đã nghe suốt một đêm phản xạ.
 Anh hai Thẩm mở miệng là bị làm nhục, những người khác tự nhiên sẽ không trực tiếp dò hỏi, Thẩm Tự Bạch cẩn thận hồi tưởng lại giấy tờ tiền tiêu vặt nửa năm nay, xác định không có chi tiêu vượt mức sau mới thử mở lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play