Trước mặt người ngoài đã ra mắt xong, điều quan trọng nhất vẫn là việc gia đình đón Tết. Thẩm Trường Canh nửa cúi người, đích thân cầm bút viết câu đối, bên cạnh "tiểu vua nịnh nọt" Thẩm Du vỗ tay bôm bốp.
"Đẹp quá! Rất có phong thái của đại gia!" Mọi từ ngữ trong miệng Thẩm Du dường như bị "lạm phát", cứ thế mà tuôn ra ngoài một cách vô giá trị. Dù là Thẩm Trường Canh mặt dày cũng bị khen đến ngại ngùng.
"Được rồi, Tiểu Du." Lặng lẽ vứt bỏ câu đối viết hỏng, Thẩm Trường Canh ra vẻ nghiêm túc nhìn thẳng về phía trước: "ba con đây, có chút không chịu nổi."
Thẩm Tinh Thước vừa xuống lầu đã nghe thấy cuộc đối thoại hài hước của hai ba con. Vừa ngáp vừa không nhanh không chậm đi tới: "Ba năm nay sao lại nghĩ tự mình động tay viết câu đối? Chú Lưu chẳng phải đã chuẩn bị sẵn rồi sao?"
"Năm nay không khí khác rồi." Thẩm Trường Canh nhìn thằng hai ngủ đến 10 giờ mà mắt vẫn còn lèm nhèm, ghét bỏ nhếch miệng: "Lau gỉ mắt đi."
Cái ngáp đang đánh dở bị ngắt giữa chừng, Thẩm Tinh Thước cạn lời nhìn thẳng vào cha già thẳng thắn của mình, thật sự không thể ngờ cách nói chuyện thẳng thắn như vậy lại có thể cua đổ được mẹ già hiền dịu.
"Tinh Thước dậy rồi à? Trong bếp còn bữa sáng, muốn ăn thì bảo chú Lưu hâm nóng lên nha." Nói Tào Tháo Tào Tháo đến, Thẩm Tinh Thước vừa chê bai xong, Lâm Du Tĩnh liền bưng đĩa bánh nhỏ chiên đi tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play