Triệu Hàng quả thật không dám làm lớn chuyện, dù sao chính mình là người gây sự trước, Thẩm Du lại là người mà ba cậu ta đã dặn dò không được trêu chọc. Trở lại phòng học, cậu ta càng thêm bực bội không thôi.
Đỉnh một mảng mặt bầm tím, Triệu Hàng nghiến răng nghiến lợi đeo khẩu trang, chạm vào vết thương còn không nhịn được hít một hơi lạnh.
Thẩm Du nhìn thì mềm mụp, nhưng ra tay lại vô cùng mạnh mẽ, từng quyền đều đánh thẳng vào xương gò má, mặt Triệu Hàng lập tức bầm tím.
Trở lại chỗ ngồi, Thẩm Du chậm nửa nhịp mới ý thức được đau, cẩn thận nâng bàn tay phải đang đỏ lên của mình, ra vẻ thật thà nói với Thẩm Cẩn đang trầm tư bên cạnh.
"Anh bị thương, đau quá!"
"Sao vậy?" Thẩm Cẩn bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ sâu xa, vội vàng nghiêng người đón lấy bàn tay phải của Thẩm Du, lật qua lật lại xem xét vết thương.
"Mu bàn tay đỏ." Thẩm Du vốn dĩ muốn em trai đừng buồn, thấy Thẩm Cẩn nhìn chằm chằm tay phải mình, lập tức mặt dày bán thảm: "Đau lắm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play