Tạ Diệc Triều thấy người kia hiểu ý, liền giơ tay vỗ nhẹ vai hắn, trong lòng vui vẻ cuối cùng cũng tìm được người thay mình trông tiệm, lại còn chẳng tốn chút phí tổn nào.
Đào Tuế như nhớ tới điều gì, thấp giọng nói: “Tiền bối, người vừa rồi chính là Lâm Triển Nguyên, nhi tử của một tiểu tộc trưởng. Không biết có phải lại nói lời khó nghe gì chăng?”
Tạ Diệc Triều: “Hắn thường ngày đều như vậy?”
Đào Tuế gật đầu, có chút bất đắc dĩ: “Phải. Bao lần gây chuyện, phụ thân hắn đều phải ra mặt xin lỗi. Mất hết thể diện, nay ở Hạc Gia Thành cũng đã thành trò cười.”
“Thật sao?” Tạ Diệc Triều khóe môi hơi cong, ánh mắt hiện lên tia tà mị, dường như vừa nghĩ ra chủ ý gì đó đặc biệt “thú vị”.
Đào Tuế cẩn thận hỏi: “Tiền bối, có cần vãn bối ra tay dạy dỗ hắn không?”
Tạ Diệc Triều nheo mắt: “Ngươi trước đây dạy dỗ hắn ra sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT