Ngày hôm sau, vào lúc vừa sang giờ Mão, một chiếc xe ngựa có lọng che lặng lẽ rời khỏi thành Tang Châu.
Dọc đường đi, rừng núi um tùm rậm rạp, phong cảnh cũng không khác mấy so với khi còn ở tiểu viện trúc. Ngồi trong xe, Thư Thanh Yến hé rèm nhìn ra ngoài một lát, liền cảm thấy mí mắt trĩu nặng.
Mấy đêm gần đây, y thường hay nằm mộng, tỉnh dậy khi thì nhớ, khi lại chẳng rõ đã mơ thấy gì. Hôm nay lại phải dậy sớm lên đường, giấc ngủ cũng chẳng đủ đầy.
Tạ Diệc Triều ngồi bên cạnh, thấy người bên cạnh gà gật liền đưa tay kéo người tựa vào đùi mình, đắp thêm một lớp chăn mỏng.
Sau đó, hắn tựa vào thành xe, khép mắt dưỡng thần.
Yên tĩnh chẳng được bao lâu, người đang tựa vào hắn bỗng rơi vào ác mộng, mày nhíu chặt, miệng cũng lẩm bẩm nói mớ.
"Không..." Đối phương ngủ chẳng yên ổn chút nào, đầu khẽ nghiêng đi, tựa hồ như đang muốn tránh khỏi điều gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play