tệ, thật cũng không cảm thấy béo hay gầy……" Dương Bội cười đấm nhẹ hắn một cái: "Ngươi đùa đấy à, chẳng phải mấy ngày không gặp thôi sao?" Lục Cảnh Hành cũng cười ha ha một tiếng: "Một ngày không gặp như cách ba năm ngươi không hiểu à……" "Thôi đi, chua chết ta rồi, lời này nói với Quý Linh nhà ngươi thì còn được……" Dương Bội nói xong, tất cả mọi người đều bật cười.
"Đúng rồi, Lục Ca, con chó sinh sản tên Đa Lạc kia ngươi còn nhớ không?" Liêu Tương Vũ hỏi.
Lục Cảnh Hành gật đầu: "Đương nhiên……" Con chó đó lúc được đưa tới bị thương rất nặng, là do mấy học sinh nhặt được mang đến, lúc đó ngày thứ hai liền được phẫu thuật khẩn cấp, sau khi bình phục, mọi người hy vọng sau này nó luôn vui vui sướng sướng, nên đặt tên là Đa Lạc.
Hắn đợi Liêu Tương Vũ nói tiếp.
"Mấy ngày nay có một khách hàng muốn nhận nuôi nó, đã đến xem mấy lần rồi, ta muốn để ngươi xem qua một chút, nên vẫn chưa đồng ý……" Liêu Tương Vũ nói tiếp.
"Hồ sơ không có vấn đề gì chứ?" Lục Cảnh Hành vỗ vỗ đầu Hắc Hổ, đi theo hai người cùng vào phòng làm việc.
"Hồ sơ thì không có vấn đề gì, nhưng ta cảm thấy hình như hắn nhận ra Đa Lạc, nhìn dáng vẻ của hắn, không giống như chỉ đơn thuần là nhìn trúng rồi đến nhận nuôi, cho nên có chút không yên tâm lắm." Liêu Tương Vũ rót cho hắn một chén nước, rồi nhìn sang Dương Bội: "Ngươi có muốn một chén không?" Dương Bội xua tay: "Không cần, ta có rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT