Lục Cảnh Hành nheo mắt cười, đứng một bên nhìn, cảnh tượng này vẫn là rất ấm áp.
Lão gia tử ôm từng con một xong, mới vịn eo mình run rẩy đứng dậy, cười áy náy với Lục Cảnh Hành: "Người già rồi, không dùng được nữa, nhìn thấy mấy tiểu gia hỏa này cũng có chút xúc động……" Lục Cảnh Hành mỉm cười: "Không già, không già, trông ngài còn khỏe hơn lần trước nhiều……" "Ha ha, phải không, ta thấy rồi, đám tiểu gia hỏa ở chỗ ngươi đều sống rất tốt, như vậy ta cũng yên tâm rồi.
Ta biết mình không nhìn lầm người, giao cho ngươi ta vốn rất yên tâm." Lão gia tử vừa ôm con mèo con có bàn chân hơi cà thọt, vừa thương tiếc gãi cổ nó.
"Ngài yên tâm, bên chúng ta có người chuyên trông coi chúng nó, về mặt an toàn thì không cần lo lắng.
Khu này là ta đặc biệt làm cho mấy tiểu tử này, trước kia, ta nhớ lần đầu ngài đến, chỗ này hình như vẫn còn là một mảnh đất hoang đúng không?" Lục Cảnh Hành hiếm khi có chút tự hào chỉ vào khu đất này, nói.
Lão gia tử gật gật đầu: "Ta đang định hỏi ngươi đây, trước kia hình như không có nơi như thế này, ta còn tưởng là lão già ta trí nhớ kém, không tệ, không tệ......" "Gia gia, gia gia......" Hai người đang nói chuyện, bên ngoài truyền đến tiếng kêu của một cô gái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT