Gió thổi mạnh hơn, tuyết bị gió cuốn thành xoáy rồi bay tung xuống.
Trên đường không có người đi lại, Lục Cảnh Hành lái xe cố gắng hết sức vừa ổn định vừa nhanh.
Hắn đưa di động cho Quý Linh, bảo nàng gọi điện thoại: "Giữ chân bọn hắn lại, bảo bọn hắn giữ mèo và chó lại." "Được." Quý Linh cũng rất sốt ruột, gọi cuộc thứ nhất, đối phương không nhấc máy.
Sau một hồi chờ đợi dài dằng dặc, nàng lại gọi cuộc thứ hai.
Lần này, đối phương bắt máy thì cũng bắt máy rồi, nhưng lại không có thời gian nói chuyện nhiều với nàng, chỉ nghe thấy rất ồn ào, toàn là tiếng ồn xung quanh, hiển nhiên bọn hắn vẫn còn đang cãi nhau.
"Ngươi yêu mèo như thế, sao chính mình không làm mèo luôn đi! Ta đang yên đang lành trêu chọc gì ai đâu." 
"Mấy con mèo với chó này đều không có người muốn, chạy tới đây vừa ồn vừa phiền, bắt về ăn chẳng phải tốt cho ngươi, tốt cho ta, tốt cho mọi người sao? Nói xem cãi cọ cái gì chứ, thật là không hiểu nổi." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play