Lục Cảnh Hành ừ một tiếng, sau khi để đồ xuống mới nói với hắn: "Con mèo Bò Sữa này với Tam Hoa là vợ chồng đấy, Tam Hoa đang mang thai mèo con trong bụng, nó đang bảo vệ Tam Hoa." Trong quá trình bắt giữ vừa rồi, mèo Bò Sữa cũng luôn bảo vệ Tam Hoa.
"Oa, cảm giác này, chúng ta toàn là người xấu ấy." Dương Bội bật cười.
Gió lại nổi lên, cảm giác càng lạnh hơn một chút.
Tam Hoa bị chuyển vào trong phòng, nó không nhìn thấy mèo Bò Sữa, có chút nôn nóng bất an đi đi lại lại, đồ ăn cũng không chịu ăn.
Mà tình huống của mèo Bò Sữa cũng chẳng khá hơn chút nào, Lục Cảnh Hành đặt nó lên thiết bị, kiểm tra một phen rồi kinh ngạc: "Trong bụng nó chẳng có gì cả." Chỉ một ít tạp chất, và một chút ít thức ăn cho mèo mà nó cướp được sau cùng ở trong kho hàng vừa rồi.
Đồ hộp và đồ sấy lạnh thì một chút xíu cũng không có, tất cả đều nhường cho Tam Hoa ăn hết.
Dương Bội ừ một tiếng, có chút cảm khái: "Chuyện này thật sự, đến người còn hiếm thấy..." Huống chi là mèo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT