Phủ Thái Phó – Giờ Tý
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, không khí trong đại sảnh phủ Thái Phó tràn ngập sát khí và tà thuật. Một pháp đàn được dựng lên giữa căn phòng rộng lớn, xung quanh là những ngọn nến cháy lập lòe, tỏa ra ánh sáng mờ ảo. Âu Dương Văn Đức, trong đạo bào xanh nhạt, đứng giữa pháp đàn, đôi mắt sắc lạnh lấp lánh sự tự tin và tham vọng. Hắn giơ cao một lá bùa màu đen, miệng lẩm nhẩm thần chú, giọng trầm thấp nhưng đầy uy lực: “Thời cơ đã tới, âm khí thịnh, dương khí suy, lấy âm làm chủ khống yêu tà, chân long chuyển hóa thành ma long, Khống Hồn Thuật, đi!”
Một luồng tà khí màu đen kịt bỗng phóng ra từ lá bùa, xoáy tròn trong không khí như một con rắn độc, bay thẳng ra khỏi đại sảnh, hướng về phía Hòa Gia Trang. Luồng khí ấy mang theo sức mạnh ma mị, len lỏi qua những cánh rừng, vượt qua những bức tường đá, nhằm thẳng vào nơi Chu Nguyên Chương đang nghỉ ngơi. Âu Dương Văn Đức đứng yên, ánh mắt chăm chú theo dõi luồng tà khí, đôi môi nhếch lên một nụ cười tự tin, như thể đã nắm chắc phần thắng trong tay.Hồ Khải, đứng một góc trong
Hồ Khải, đứng một góc trong đại sảnh, khoanh tay quan sát, ánh mắt lóe lên sự nghi ngờ xen lẫn kỳ vọng. Hắn không hoàn toàn tin tưởng vào tà thuật của Âu Dương Văn Đức, nhưng tham vọng lật đổ Chu Nguyên Chương khiến hắn tạm gác sự hoài nghi, đặt cược vào kế hoạch táo bạo này. Căn phòng chìm trong sự tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió rít qua khe cửa và tiếng nến cháy tí tách, như đang đếm ngược đến thời khắc định đoạt số phận.
Hòa Gia Trang – Cùng thời điểm
Trong căn phòng nhỏ tại Hòa Gia Trang, ánh đèn dầu dịu nhẹ chiếu lên gương mặt thanh tú nhưng còn yếu ớt của Hòa Yên Ninh. Bà ngồi trên giường, đôi tay nhẹ nhàng vuốt ve tấm chăn, ánh mắt đượm chút lo âu nhưng cũng tràn đầy yêu thương khi nghĩ về Chu Nguyên Chương. Một ngày dài tràn ngập niềm vui bên gia đình đã khiến bà cảm thấy an lòng, nhưng sâu trong tâm trí, bà vẫn lo lắng cho những hiểm nguy mà chồng mình đang đối mặt.
Cánh cửa phòng đột nhiên bật mở, một bóng người cao lớn bước vào với khí thế bất thường. Hòa Yên Ninh ngẩng lên, nụ cười nở rộ trên môi khi nhận ra Chu Nguyên Chương. Bà làm nũng, giọng nói dịu dàng pha chút tinh nghịch: “Hoàng Thượng, chàng về rồi! Thiếp đợi chàng mãi, tưởng chàng còn mải bàn việc với các tướng lĩnh chứ"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT