Trình Anh lúc này nhịn không được nữa, giận dữ quát lớn:
“Xuân Tứ Nương, ngươi phát điên gì vậy! Bao năm qua, nhà ta không bắt ngươi làm trâu làm ngựa để chuộc tội cho Hàm Chương, đã là khoan dung lắm rồi, ngươi còn dám động thủ với nó?!”
Xuân Thanh nhếch môi cười nhạt, mắt như hồ thu lành lạnh:
“Nương à, lời này người nói sai rồi. Phải chăng là người và phụ thân chưa bắt ta chuộc tội? Rõ ràng là nhờ ngoại tổ mẫu thương che chở, các người mới không có cơ hội mà thôi.”
Nói rồi nàng quay sang chỉ vào Xuân Hàm Chương, từng chữ một chậm rãi mà dứt khoát:
“Hôm nay chính nàng cố ý khiêu khích ly gián, xúi giục ta đối nghịch với tộc nhân. Tâm tư hiểm độc như vậy, nếu sau này còn không biết kính trên nhường dưới, lễ phép với trưởng bối, thì ta làm tỷ tỷ ắt thay người mà dạy dỗ cho nên người.”
Trình Anh nào phải kẻ hồ đồ, lập tức nghe ra ý tứ trong lời Xuân Thanh, mặt lập tức biến sắc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play