“Bàn tay muội sao mà lạnh thế này!” – Chương Hoài vô thức muốn nắm lấy tay nàng, nhét vào lòng mình sưởi ấm.
May mà hắn kịp thời khựng lại, cố nén.
“Có lẽ là đói bụng thôi. Về nhà ăn chút đồ nóng là ổn.” – Xuân Thanh vừa xoa xoa đôi tay, vừa thản nhiên đáp.
Thân thể nàng vốn yếu ớt, sáng sớm lại sương nặng nước nhiều, suốt dọc đường nhảy lên nhảy xuống, hơi lạnh thấm vào da mặt, lạnh thế là phải.
“À mà… để tránh khiến người ta nghi ngờ, chi bằng chúng ta tách nhau mà về. Bằng không, sợ khó ăn khó nói.” – Xuân Thanh vừa xoa tay, vừa cảm thấy mình có chút vô tình bạc nghĩa.
Nhưng nơi này là cổ đại mà!
Trời mới tờ mờ sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT