Nào ngờ, Thái Vân vốn tưởng Xuân Thanh bảo thu nước là lấy nước suối, ai dè hóa ra là gom sương móc.
Mà lại chẳng phải gom từ đầu cành ngọn lá, mà chính là từ cái lều nhỏ che bằng vải dầu dựng tối qua.
Tấm vải dầu sắc vàng nhạt phủ một tầng hơi nước mỏng như khói sớm.
Xuân Thanh nhẹ nhàng vén lên một góc, chỉ thấy phía dưới, từng giọt từng giọt đọng lại thành hạt lớn, trong suốt óng ánh, tựa như trân châu trên nhành liễu.
Thái Vân trông thấy, liền vỗ trán bật cười:
“Ấy chết, sao ta lại chẳng nghĩ đến nhỉ? Hồi còn ở nhà, mỗi lần quên thu mấy cái nia phơi ngoài sân, sáng ra đều đọng đầy nước như vầy.”
Người người đều biết đến sương móc, nhưng chẳng ai ngờ có thể dùng cách này để gom lấy nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT