Tới buổi trưa lửa cũng dần, sợ quân Duệ lùng sục trong rừng, đám người đành mạo hiểm tiếp tục lên đường.
Chưa đi được hai dặm, Xuân Thanh đã cúi người nhặt lên một con gà rừng bị lửa thiêu chết, xách cổ gà lắc lư, mỉm cười nói:
“Lo lắng gì lương thực? Đây chẳng phải là đồ ăn đưa tận miệng rồi sao!”
Ngọn lửa đêm qua hung hãn dị thường, không biết đã thiêu chết bao nhiêu dã thú trong rừng.
Người trong đoàn thấy là gà rừng, ánh mắt lập tức hâm mộ như thiêu đốt.
Sau đó, cả đoàn vừa đi vừa lục tìm thú rừng bị thiêu chết.
Không bao lâu, đã có người reo to:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play