"Ăn cá đi."
Hạ Dương gắp bụng cá cho Liễu Cảnh Văn, trên đó chẳng còn chút xương dăm nào vì đã được hắn gỡ sạch sẽ. "Chẳng trách ngươi thông minh đến vậy, hóa ra lại thích ăn cá đến thế."
Liễu Cảnh Văn đang cầm đũa thì khựng lại, nghiêng đầu nhìn sang Hạ Dương đang ngồi bên cạnh, thâm trầm nói: "Kì thật trước kia không thích ăn cá đến vậy đâu."
"Cha luôn mua thịt bồi bổ cho ta, khiến trong nhà chẳng hòa thuận." Liễu Cảnh Văn kể: "Cha là người bắt cá giỏi, ta liền nói thích ăn cá, không cần tốn tiền mua thịt."
"Ha!" Hạ Dương nghe xong liền hiểu ra, thì ra là do Liễu mẫu mà ra. "Ta còn tưởng ngươi thật sự thích ăn cá chứ! Hóa ra lại có chuyện như vậy."
Hắn nhớ lại lúc mới dọn ra khỏi Liễu gia, mình mua thịt về, Liễu Cảnh Văn rất ít khi ăn, nói mình thích ăn cá. Chắc là sợ mình tốn tiền, cũng muốn mình ăn nhiều hơn một chút.
"Ăn thịt đi." Hạ Dương gắp mấy miếng thịt kho tàu, lại gắp sườn đặt vào bát Liễu Cảnh Văn: "Ngươi đáng lẽ phải nói với ta sớm hơn, chúng ta bây giờ đâu có thiếu tiền tiêu." Hắn muốn nói là không có tiền cũng chẳng sao, ta có thể lên núi săn bắn, nhất định sẽ làm ngươi bữa nào cũng có thịt ăn. Nhưng lời nói đến miệng Hạ Dương lại không thốt ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT