"Hừ!" Trung thân vương hừ lạnh một tiếng, mặt vô biểu tình nhìn Thu Sơn: “Bổn vương trăm công ngàn việc, làm sao có thời giờ gặp những người không liên quan đó."
"Ai!" Thu Sơn lén nhìn trộm Trung thân vương đang ngồi nghiêm chỉnh, trong lòng cười thầm: Có phải là không dám đối mặt không đây? Trước kia Vương gia nào có thiếu lần lạnh lùng sắc bén với Sở tướng quân đâu.
"Còn chuyện gì nữa?" Trung thân vương nhíu mày, gặp phải một cấp dưới "không có mắt nhìn" thế này thật đau đầu, mọi việc đều phải tự mình nói rõ.
"Không ạ." Thu Sơn hơi chần chừ một chút, cẩn thận chống lại khuôn mặt lạnh băng của Vương gia mà thăm dò hỏi: "Vậy ta bảo Sở tướng quân về trước, ngày khác lại đến bái kiến ạ?"
"Một chút quy củ cũng không có!" Trung thân vương giơ tay, lập tức ném cuốn sách trong tay qua: “Ngươi tiếp đãi khách nhân như vậy sao? Nếu hắn đã tự mình đưa thiếp bái, còn không mau mời vào!"
Hắn không ngờ Sở Ngọc Văn lại tự mình đến, còn tưởng là phái người đưa thiếp, hẹn ngày khác đến. "Đến một câu nói cũng không rõ ràng, cần ngươi làm gì?"
"Hắc hắc." Thu Sơn một tay đỡ lấy cuốn sách, vẻ mặt đắc ý: “Sở tướng quân tuy tự mình đến, nhưng thiếp bái là do thuộc hạ thân cận của hắn đưa cho nô tài ạ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT