“Nhanh vậy đã đến đây rồi?”
Hạ Dương không dám tin, Liễu phụ vừa về đã đến đây thăm Liễu Cảnh Văn, trách không được Liễu mẫu và mấy người kia không vui: “Cha ra ngoài chắc vất vả lắm nhỉ?”
“Cũng ổn.” Liễu Cảnh Văn nói: “Cha cả đời này đều quen rồi.”
Hắn vừa nói vừa vươn tay, tháo cây trâm cài tóc trên đầu xuống. Mái tóc đen như thác nước tức khắc buông xõa, khuôn mặt trắng nõn tinh tế càng được tôn lên vẻ nhu mì.
Hạ Dương xem mà ngẩn người, yết hầu vô thức nuốt khan một ngụm nước bọt, cảm giác ý chí của mình càng ngày càng mỏng manh.
Liễu Cảnh Văn cũng không biết sao nữa? Gần đây luôn cố ý hay vô tình vuốt ve tóc trước mặt hắn, hoặc từ từ cởi bỏ quần áo.
Còn vừa nói chuyện với mình, vừa làm những động tác có chút quyến rũ, dụ dỗ. Thỉnh thoảng nở nụ cười, luôn làm Hạ Dương ngẩn ngơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT