“Dương ca nhi.” Vương Chiêu vừa ra tửu lầu, liền đem ngân phiếu hai trăm lượng mà Vương quản sự đưa cho hắn đưa cho Hạ Dương: “Đây là của ngươi, ta không thể nhận.” 
“Vậy ai nhận?” Hạ Dương mắt lé nhìn Vương Chiêu: “Ta đề nghị ngươi, chính là muốn cho ngươi có chút lợi ích, có việc thì Vương quản sự cũng có thể chiếu cố một chút, ngươi cho rằng chỉ vì chút bạc này sao?”
Hạ Dương lại vỗ vỗ túi tiền của mình, cười nói: “Ta nơi này có một ngàn lượng, còn cần hai trăm lượng của ngươi sao?” Hạ Dương tuy rằng nói không cần bạc, nhưng Vương quản sự chung quy không lấy không, cho hắn một ngàn lượng ngân phiếu, coi như mua phương pháp trồng rau của hắn với giá rẻ. 
“Cho ngươi thì cầm đi.” Hạ Dương đẩy ngân phiếu trở lại, nói: “Chiêu ca nhi, có số bạc này, về sau cuộc sống của ngươi không cần lo lắng nữa, cũng là một chút tấm lòng của ta.”
“Ân.” Vương Chiêu đôi mắt có chút đỏ lên, ẩn ẩn có nước mắt hiện lên, cúi đầu không muốn để Hạ Dương nhìn thấy: “Cảm ơn ngươi, Dương ca nhi.”
“Không cần cảm tạ.” Hạ Dương đặt tay lên vai hắn: “Về sau như vậy chúng ta đều yên tâm, mặc kệ xảy ra chuyện gì, trong tay có bạc, lại có Vương quản sự giúp đỡ chiếu cố, có thể buông tay lớn mật mà sống tốt.” 
“Ta sẽ.” Vương Chiêu ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Dương, khóe miệng gợi lên một nụ cười: “Về sau không còn có chuyện ta phải sợ, ta sẽ nỗ lực làm chính mình mạnh mẽ lên.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play