Một chiếc xe ngựa lặng lẽ dừng lại ở phố Văn Xương.
Hạ Dương ngồi ở cửa thùng xe, nhìn Liễu Cảnh Văn và nói: "Chính là như vậy, ta đã lấy lại được tiền rồi." Hắn kể lại toàn bộ quá trình đòi tiền, chỉ trừ những lời lăng mạ của tên quản sự dành cho Liễu Cảnh Văn, còn lại không giấu giếm bất cứ điều gì.
"Ngươi nghe được ta nói chuyện với Vương huynh, mới muốn đến Tam Nguyên Thư Phô phải không?" Liễu Cảnh Văn hỏi. Hắn không nói cho Hạ Dương những chuyện này. Trừ việc trên đường hắn có nhắc đến với Vương Hạo, Hạ Dương lẽ ra không có cách nào khác để biết. 
"Đúng vậy nha." Hạ Dương nói. "Ta nghe nói ngươi muốn đi đòi lại số tiền bị cắt xén, nghĩ nhàn rỗi không có việc gì thì đi trước xem sao, miễn cho ngươi còn phải đi thêm một chuyến."
"Nào cần ngươi làm lớn trận đi qua!" Liễu Cảnh Văn thở dài. "Chỉ cần đem hiệp nghị đã ký kết lấy qua, làm cho bọn họ đem số bạc còn lại thanh toán là được rồi." 
"Hắn sẽ sao?" Hạ Dương nhướng mày, thấy Liễu Cảnh Văn nói vân đạm phong khinh, trong lòng không khỏi cười nhạo. "Cái tên quản sự đó trước mặt mọi người đều không thừa nhận, ngươi cầm cái hiệp nghị đó đi tìm hắn liệu có ích gì?" 
"Thư Phô không phải có rất nhiều văn nhân nhã sĩ, bảo họ xem không phải được rồi sao?" Liễu Cảnh Văn nói. "Nếu là thật xé rách da mặt, đi nha môn một chuyến là xong."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play