Lâm phủ tuy không quá rộng lớn, nhưng do Hoàng thượng ngự ban, nên hồ nước, đình đài, hành lang, cầu nhỏ đều đầy đủ. Sau lần tu sửa gần đây, cây cối được trồng mới, cảnh sắc trở nên vô cùng thanh lịch, khiến người ta không khỏi say mê.
Lúc chạng vạng, ánh hoàng hôn nghiêng nghiêng chiếu xuống từ mái hiên thủy tạ, phủ lên người Hoa Li. Làn da vốn đã trắng nõn của nàng nay càng thêm trong trẻo, long lanh. Đôi mày liễu khẽ chau, vài sợi tóc mai nhẹ lay động, hòa quyện cùng cảnh sắc trong vườn, tựa như một bức tranh mỹ nhân được khắc họa tinh tế trên giấy Tuyên.
Nhưng khi Hoa Li khẽ động thân mình, thần sắc uể oải, đôi mày rũ xuống, nét xa hoa lộng lẫy ấy như bị phá vỡ, trở nên chân thực hơn.
“Haizz…” Hoa Li khẽ thở dài, quay đầu nhìn sang một bên, lại thêm một tiếng thở dài nữa. Đôi mày nàng càng nhíu chặt, lộ rõ vẻ phiền muộn.
Trước hôm qua, nàng còn một lòng muốn rời đi. Nhưng giờ đây, lòng nàng lại dao động.
Tất cả đều tại Vô Nhai. Hắn tốt lành gì mà kể cho nàng những chuyện ấy? Nếu nàng không biết, có lẽ đã chẳng mềm lòng, chẳng vì nhất thời xúc động mà buột miệng nói lung tung trước mặt Tín Quốc công.
Nếu hôm qua, khi Tín Quốc công đề nghị đưa nàng rời đi, nàng đồng ý ngay, thì giờ này nàng đã có thể ra khỏi thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT