Ánh trăng lạnh lẽo như hoa tuyết đổ xuống sau lưng Lâm Hạc Thời, che khuất gương mặt trong trẻo tựa ngọc của hắn trong bóng tối. Đôi mắt sâu thẳm khẽ rũ xuống nhìn Hoa Li, hàng mày hơi nhíu, mang theo chút hoang mang khó tả.
Vô Nhai đứng bên cạnh không khỏi toát mồ hôi lạnh thay Hoa Li. Hắn vẫn còn nhớ rõ sắc mặt Lâm Hạc Thời âm trầm thế nào sau khi nghe xong câu chuyện về cuộc đối thoại giữa Hoa Li và Vương Thục Vân. Thêm vào đó là việc liên quan đến Đoạn Vũ… Nếu nói là nhận nhầm, ngay cả Vô Nhai cũng không tin.
Thế nhưng, sự căng thẳng trong lòng Hoa Li chỉ thoáng qua trong chớp mắt. Đối diện với gương mặt vô hại như dẫn người lạc lối của Lâm Hạc Thời, nàng lập tức buông lỏng cảnh giác.
“Sao có thể chứ.” Nàng nghiêm túc đáp, đôi mắt tròn xoe tràn đầy vẻ chân thành.
Lâm Hạc Thời không tỏ thái độ, chỉ khẽ cười hỏi: “Vậy ngươi còn nhớ những gì?”
Ánh mắt Hoa Li thoáng cứng lại, lộ ra chút khó hiểu. Nhớ những gì là sao?
Thấy vẻ mờ mịt trong mắt nàng, nụ cười nơi khóe miệng Lâm Hạc Thời dần trở nên lạnh lẽo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT