Mùa xuân tháng tư, tiết trời ấm áp, cành cây khô héo sau đông lạnh cũng đâm chồi nảy lộc, khắp nơi tràn đầy sức sống.
Hoa Li lại thở ngắn than dài suốt mấy ngày. Vương Thục Vân ngồi bên cạnh nàng nhặt rau, nghe thêm một tiếng thở dài nữa, liền không nhịn được hỏi: “Rốt cuộc ngươi làm sao vậy?”
Hoa Li uể oải nhướn mày, định nói gì đó nhưng lại ngập ngừng, cuối cùng chỉ mím môi im lặng.
Thấy nàng muốn nói mà không nói, Vương Thục Vân càng thêm sốt ruột, giọng điệu gấp gáp: “Ngươi nói đi, đừng úp mở như vậy!”
Hoa Li cúi mắt, lắc đầu. Nếu có thể nói, nàng đã sớm nói ra rồi.
Nàng đang phiền lòng vì chuyện của Ngọc Kiều. Tuy chuyện hiểu lầm trước đây đã qua, nhưng giữa Ngọc Kiều và Hoa Mạc vẫn tồn tại một tầng lúng túng khó tả. Mỗi lần hai người chạm mặt, không khí quái dị ấy khiến nàng không chịu nổi. Đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy bất lực như vậy. Nàng không thể nói rõ sự thật với Ngọc Kiều, cũng chẳng thể an ủi. Nhìn dáng vẻ cô đơn khổ sở của Ngọc Kiều, lòng nàng cũng chẳng dễ chịu gì.
Vương Thục Vân định hỏi thêm, thì bên ngoài bỗng vang lên tiếng ồn ào. Nàng ngoảnh đầu nhìn, thấy đám đông ùn ùn kéo nhau về phía đầu thôn phía tây. Không chỉ có người trong thôn, mà còn cả những gương mặt quen thuộc từ các thôn lân cận. Cảnh tượng ấy có thể nói là vô cùng náo nhiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play