Dưới ánh trăng, sương mù tràn ngập núi rừng, mọi âm thanh dường như đều chìm vào tĩnh lặng. Chỉ có vài tia sáng bạc từ ánh trăng xuyên qua màn sương, chiếu rọi mọi vật vào đôi mắt của Lâm Hạc Thời.
Hoa Li đầu óc choáng váng, mắt hoa cả lên, hoàn toàn không nhận ra y phục trên người mình đã xộc xệch, để lộ cảnh xuân. Nàng chỉ cảm thấy lạnh, lạnh đến thấu xương. Nghĩ tới nghĩ lui, nàng cho rằng nguyên nhân là do Lâm Hạc Thời không chịu ôm nàng để sưởi ấm.
Vì thế, nàng nhích người về phía trước, cọ s*t vào hắn. Nhưng y phục vốn đã lỏng lẻo lại bị kéo tuột xuống thêm một mảng lớn. Đôi vai mảnh khảnh hoàn toàn lộ ra dưới ánh trăng, làn da trắng như tuyết được ánh bạc phủ lên càng thêm trong trẻo. Vài giọt nước nhỏ li ti chảy dài xuống, dừng lại nơi cao vút, lấp lánh.
Lâm Hạc Thời không nói một lời, chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm giọt nước đang treo lơ lửng ấy. Nó ngày càng đầy, như sắp không chịu nổi mà vỡ tan. Mái tóc ướt át buông xuống trước trán, che khuất một phần ánh mắt hắn, nơi đáy mắt đang cháy lên khát khao mãnh liệt.
Khi giọt nước kia càng lúc càng lớn, ánh mắt Lâm Hạc Thời cũng trở nên phức tạp, sâu thẳm, tựa như một con thú hoang bị giam cầm sắp phá tan xiềng xích. Gió đêm bất chợt thổi mạnh, làm vỡ giọt nước, đồng thời cũng xua tan sự hỗn loạn trong mắt hắn.
Lâm Hạc Thời bỗng giật mình tỉnh táo, vội vàng quay đi, nhanh chóng kéo y phục của Hoa Li lên, che kín cơ thể nàng. “Ta đưa ngươi về,” hắn nói, giọng trầm thấp.
Bàn tay mềm mại không xương chạm vào má hắn, gần như chạm đến môi. Hoa Li cố gắng kéo mặt hắn quay lại, nhưng sức lực yếu ớt, chỉ có thể phát ra những âm thanh ủy khuất, lí nhí. Lâm Hạc Thời cố gắng điều hòa hơi thở, nhưng vẫn không thể kìm nén thêm. Hắn đột nhiên nghiêng đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt mông lung như sương mù của nàng. “Ngươi muốn làm gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT