Giọng nói trầm thấp xen lẫn cảm giác thô ráp, như đang kìm nén điều gì, lại phảng phất ẩn chứa cơn giận. Hoa Li không phân biệt rõ, chỉ cảm thấy nghe qua thực sự chẳng mấy dễ chịu.
“Đủ rồi, đủ rồi.” Hoa Li gật đầu lia lịa như giã tỏi, biết mình đã đi quá xa.
Lúc này không rời đi thì còn đợi đến khi nào? Chẳng lẽ chờ Lâm Hạc Thời nhận ra nàng cố ý hay sao?
Nàng vội vàng chạy đến bên tảng đá, quay lưng về phía Lâm Hạc Thời, cúi xuống nhặt quả. Đầu ngón tay khẽ chạm vào môi, cảm giác nóng ran. Nàng mím chặt môi, dư âm trái tim đập rộn ràng mang đến cảm giác kỳ diệu khó tả.
Lâm Hạc Thời đứng tại chỗ nhìn nàng, trong đôi mắt sâu thẳm thoáng hiện chút tiếc nuối mà chính hắn cũng không nhận ra.
Hai người cùng nhau xuống núi. Hoa Li ôm một đống quả, quay đầu hỏi Lâm Hạc Thời: “Ngươi thật sự không lấy vài quả thử xem? Ngọt lắm đấy.”
Chữ “ngọt” được nàng cắn nhấn từng âm, khiến tai người nghe ngưa ngứa. Lâm Hạc Thời siết chặt tay sau lưng, cảm giác nóng ran lan tỏa: “Không cần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play