Hoàng hôn dần buông, Lăng Nhã Các chỉ còn lác đác vài bàn khách, tốp năm tốp ba ngồi trò chuyện.
Lục Tri Dự đẩy cửa bước vào, vừa ôm quyền chào hỏi vừa cười hỏi: “Sao ngươi lại đến đây?”
Hắn khép cửa lại, ánh mắt mang ý cười nhìn về phía Lâm Hạc Thời.
Lâm Hạc Thời sau khi rời thư viện đã đến thẳng nơi này. Theo lời Tống Bạc, bức tranh kia là do phụ thân Hoa Li để lại cho nàng. Bức tranh ấy nên ở đâu, trong lòng hắn tự nhiên rõ ràng.
Chỉ có điều, Hoa Li đã nói dối, hơn nữa còn liên quan đến Lục Tri Dự.
Ánh sáng sâu trong đáy mắt Lâm Hạc Thời khẽ lóe lên, môi mỏng cong thành một nụ cười nhạt: “Cuối thu ta phải rời đi nơi khác, sau này e là khó có thời gian rảnh rỗi ghé qua chỗ ngươi. Hôm nay vừa hay đi ngang, tiện thể đến xem những thứ ngươi cần dùng sau này đã chuẩn bị xong chưa.”
Lục Tri Dự không nghĩ ngợi nhiều, gật đầu đáp: “Cũng tốt. Vừa hay ta mới nhập một lô mực Huy Châu, ngươi thử xem chất lượng thế nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT