“Ngươi…”
Khương Điềm khẽ động môi, toan mở miệng nói gì đó, nhưng lại bị chính tiếng khàn đặc của mình làm cho giật mình kinh hãi.
Mặc Trầm Uyên lạnh lùng nhìn nàng, ánh mắt sâu thẳm khó dò, cảm xúc trong đáy mắt mênh mang, khiến người khác chẳng tài nào phân biệt nổi là giận hay thương.
Chẳng mấy chốc, hắn đã mặc y phục chỉnh tề.
Khương Điềm muốn gượng ngồi dậy, nhưng phát hiện bản thân yếu ớt đến mức cử động đôi chút cũng cực kỳ gian nan.
Mặc Trầm Uyên liếc mắt nhìn nàng thêm một lần, ánh nhìn phức tạp. Hắn biết đêm qua đã giúp nàng tắm rửa, y phục cũng đã chuẩn bị thỏa đáng, ấy vậy mà nàng đến nửa phần khí lực cũng không còn...
Ngừng lại chốc lát, hắn khom người bế nàng lên, đặt ngay trên đầu gối mình, động tác ôn tồn mà thuần thục, chậm rãi giúp nàng mặc y phục, từng lớp một như thể đang chăm nom tiểu hài tử.
Khương Điềm đỏ mặt đến muốn độn thổ, trong lòng như có trăm mối rối ren. Nàng vùng vẫy trong vô thức, lại bị hắn khẽ vỗ một cái lên lưng, trầm giọng quát: “Chớ nhúc nhích.”
Quần áo của nữ nhân vốn đã cầu kỳ rườm rà, huống hồ thân phận cao quý của hắn từ nhỏ đã chẳng từng động tay động chân vì những việc như thế. Nay lại giúp nàng mặc y phục, đã là hết sức nhẫn nại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT