Đối với việc này, Ngụy Niệm Cẩn sớm đã có dự tính, đáp án trong lòng đã định.
Nàng mỉm cười nhàn nhạt, ánh mắt vững vàng, không chút hoang mang mà cất lời:
“Thái tử điện hạ cùng Vương gia vì thiên hạ bá tánh mà ra tay phạt loạn. Phụ thân tiểu nữ tuy là thân sinh, nhưng đã lầm đường lạc lối, rắp tâm tạo phản. Tiểu nữ nguyện làm trâu ngựa vì điện hạ cùng Vương gia sai khiến, chứ quyết không cùng phụ thân đứng về một phe, gây hại cho lê dân bách tính.”
Lời nói của nàng, quả thực khí thế hùng hồn, đạo lý rành rẽ. Song, dù nàng có nói thế nào, Vệ Vân Đình cùng Tiêu Thịnh đều không hề tin một chữ.
Vệ Vân Đình ngoài mặt vẫn giữ ý cười ôn hòa:
“Nếu đã như vậy, thì Ngụy cô nương tạm thời lưu lại đây. Đợi khi đại quân đánh vào Kinh thành, bản vương tất sẽ nhớ đến công lao hôm nay của cô nương.”
Ngụy Niệm Cẩn nghe vậy, thần sắc thoáng không hài lòng, cong môi hỏi lại:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT