Cung tên đã giương, lẽ nào còn có thể không phát? Giữa lúc cuồng phong vừa nổi, bên ngoài chợt vang lên tiếng đập cửa dồn dập.
“Vương gia,” thị vệ cúi đầu bẩm báo, “bên ngoài có người cầu kiến, tự xưng là tam tiểu thư nhà Ngụy phủ. Bọn thuộc hạ không dám tùy tiện xử trí, xin Vương gia định đoạt.”
Động tác của Vệ Vân Đình khựng lại, một giọt mồ hôi theo gò má Khương Điềm chậm rãi lăn xuống.
“Ngụy gia?” Hắn nghiến răng, gằn giọng hỏi.
“Vâng.”
Ôm chặt Khương Điềm vào lòng, Vệ Vân Đình chỉ suy nghĩ trong chớp mắt rồi trầm giọng ra lệnh: “Bảo Tiêu Thịnh đi xem, những chuyện khác để đến mai.”
Giọng điệu tuy vẫn giữ vẻ bình thản, nhưng thị vệ kia sớm đã toát mồ hôi lạnh sau lưng. Đêm khuya canh ba, kẻ nào cả gan quấy rầy? Hắn lĩnh mệnh rồi lập tức lui xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT