“Điện hạ đi như thế, chẳng hay có phải bất mãn với hạ thần an bài?”
Tiêu Thịnh thu thần sắc, nhìn đối diện là Vệ Vân Đình đang nhàn nhạt mỉm cười.
Hai người đều là kẻ từng trải, Tiêu Thịnh thừa biết vị Thân vương này vốn tính đa nghi, có khi giờ khắc này còn đang hoài nghi hắn nửa đêm nghe trộm tường vách.
Hắn liền giả ý trêu ghẹo: “Điện hạ càng sống càng như kẻ sống lùi. Hạ thần thất thần, không phải vì người làm việc quá đỗi kỳ lạ sao? Cư nhiên đem thần giấu trong khuê phòng nữ tử, lại còn bắt nàng học y. Quả thật càng lúc càng tùy ý.”
Vệ Vân Đình không giận, chỉ ung dung cười nhạt, nhìn ra Tiêu Thịnh đối với Khương Điềm có vài phần không thuận mắt, bèn thẳng thắn mở lời:
“Nếu bản vương thuận theo Thánh thượng, đem ngươi thu vào lãnh địa, thì chính là quyết tâm phụ tá ngươi đoạt vị. Từ nay về sau ngươi ta đồng minh, bản vương cũng chẳng giấu giếm.”
Tiêu Thịnh nghe xong, sắc mặt hơi nghiêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play