Việc Vệ Vân Đình muốn Khương Điềm ứng theo, kỳ thực chẳng phải chuyện gì khác, mà là muốn nàng cùng chàng vào doanh trại.
Hung Nô vừa mới bị đẩy lui, quân tâm chưa ổn, chàng còn phải ở lại quân doanh một thời gian để trấn an lòng người. Lần này hồi kinh, chỉ có thể lưu lại ít ngày.
Chàng nhớ những hôm vắng bóng Khương Điềm, lòng dạ tựa như bị thiêu đốt, một khắc cũng chẳng yên. Nghĩ tới nghĩ lui, Vệ Vân Đình liền hạ quyết tâm – phải mang nàng theo.
Thế nhưng Khương Điềm vừa nhìn đã biết tâm ý của chàng, lập tức gạt phăng, chẳng nể nang gì.
Chàng đuổi tới thư phòng, Khương Điềm vẫn lạnh nhạt như cũ, ánh mắt chẳng buồn liếc tới một lần.
Nàng từ chối rất đơn giản: Một kẻ bị coi là “tội nhân” như Tiêu Thịnh còn đang bị giam giữ, nàng cũng đã lâu không đến am, những ngày tới đều phải qua đó, nào có rỗi hơi mà đi theo Vệ Vân Đình ra tận doanh trại?
Chờ nàng thong thả lật xong vài tờ y thư, mới buông lời chậm rãi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT