Khương Điềm vừa dứt lời, Vân Cảnh lập tức siết chặt vòng tay ôm lấy eo cô, cả người như muốn dính vào cô mà không buông.
Hơi thở nóng rực của anh phả vào vành tai cô, giọng nói khàn đặc vì xúc động:
“Có ích mà... Anh có ích, Khương Điềm... Đừng bỏ rơi anh...”
Giọng anh run rẩy, mang theo hoảng loạn cùng sợ hãi.
Nếu như Khương Điềm thực sự không cần anh nữa... vậy thì sống trên đời này với anh còn có nghĩa lý gì?
Trước đây không có được, còn có thể ôm hy vọng. Nhưng giờ đã từng có rồi, lại mất đi—nỗi đau đó, anh không thể chịu đựng nổi.
Mưa ngoài hiên đã dần ngớt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play