Chu Duẫn Thành hung hăng đóng sập cửa xe, bước nhanh về phía Đoạn Mộ Thanh. Hắn không hiểu nổi, rốt cuộc người đàn ông này lấy đâu ra cái vẻ ngạo mạn đến mức không biết trời cao đất dày như vậy. Thậm chí còn dám chủ động nhắn tin, gửi thẳng địa chỉ cho hắn.
Lúc này, hắn chẳng buồn đoán đối phương đang tính toán trò gì. Việc Khương Điềm biến mất mới là điều duy nhất hắn quan tâm.
“Khương Điềm đâu? Nói cho tôi biết, cô ấy đang ở đâu?!”
Đoạn Mộ Thanh khẽ nhếch khóe môi, lại trở về với dáng vẻ nửa đùa cợt quen thuộc: “Cô ấy đi rồi.”
Chu Duẫn Thành như ngừng thở trong một giây: “Anh có ý gì? Không phải chính anh đã đưa cô ấy đi sao? Cô ấy rốt cuộc ở đâu?!”
Nụ cười của Đoạn Mộ Thanh ẩn chứa ý vị khó lường, anh ta nhún vai, hờ hững đáp: “Phải, tôi đưa cô ấy đi. Nhưng tôi không định giữ cô ấy cho riêng mình.”
Gió lạnh tạt ngang mặt Chu Duẫn Thành, cuối cùng cũng khiến hắn tỉnh táo hơn phần nào. Hắn siết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm người đối diện: “Anh đang nói cái quái gì thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play